Trăng đã [Am]lên, trăng đã lên
Hương ngát thơm bao u huyền vườn thu thiết [E7]tha
Trăng sáng soi trên lá hoa
Dâng nhớ bao câu mong chờ nhạc xưa đã [Am]qua
Xa xôi rồi [A]nhớ [Dm]thương
Ai mong [G]chờ vấn [C]vương
Riêng có ta [A]tim xót [Dm]xa
Luyến thương [Am]bao khúc ca [E7]xưa đã phai [Am]nhoà
Bạn lòng ơi, đã bao [F]đêm thức trông trăng sáng long [E7]lanh
Nhìn dòng [Am]sông nước trong [G]xanh cuốn trôi [F]nhanh giữa đêm [E7]thanh
Sông mong [G]chờ nhớ bao khúc [Am]nhạc thắm
Nay còn [E7]đâu nữa, đã quá xa.
Và từ [Am]đây, mỗi khi [G]nghe khúc ca [F]xưa lúc gió [E7]mưa
Thì lòng [Am]ta thấy xót [G]xa nhớ thiết [F]tha phút đã qua
Ðã phai [G]nhoà hết, hoa xưa [Am]tàn hết
Nhưng ngàn [B7]thu mãi trong tim [E7]ta.
Thu đã [Am]qua, bao lá hoa
Theo gió bay, bay quây quần rụng theo gió [E7]đưa
Mây vẫn xanh, trăng vẫn thanh
Nhưng thấy đâu khúc ca đẹp nhạc êm thắm [Am]tươi.
Ai xa vời [A]có [Dm]hay
Bao nhiêu [G]ngày gió [C]bay
Bao lá khô, [A7]theo gió [Dm]thu
Rớt trên [Am]đôi mắt đôi [E7]môi khóc mong [Am]chờ
Nhớ thắm [Dm]thiết thương ngàn [Am]kiếp
Khắc bên [E7]tôi bao khúc nhạc vàng đêm [Am]nao
Gió cuốn [Dm]gió lá vàng [Am]úa
Nhưng ai [E7]đâu có thấu được lòng [Am]ta.