1. Sao trời chẳng [G]cho hai đứa gặp [D7]nhau trong buổi hẹn [G]hò [Bm]
Sao trời chẳng [Em]thương như ý thầm [C]mơ năm tháng đợi [D7]chờ [G]
Một kẻ nơi [D7]đây trông ngóng đường [G]tơ, một kẻ phương [D7]nao khăn nón lệ [G]sa
Sống trong ngẩn [Am]ngơ mong nhớ từng [D]giờ trời chẳng thương [D7]ta.
2. Ông trời ở [G]cao không xuống vực [D7]sâu xem cảnh nghẹn [G]ngào [Bm]
Tơ hồng ở [Em]đâu không nối liền [C]nhau cho thắm tình [D7]đầu [G]
Trời để duyên [D7]ta tang tóc biển [G]dâu, trời chỉ cho [D7]ta đôi phút gặp [G]nhau
Nỗi vui thật [Am]mau chua xót thì [D7]nhiều đành lỡ nhịp [G]cầu.
ĐK:
Thà ngày [G]xưa mình không quen [Bm]biết
Đâu có bây [D7]giờ buồn không đến [G]chi
Đâu khóc chia [C]ly đêm vắng canh [Am]khuya gối đơn não [D7]nề.
Mỗi [C]năm thu đến một [D7]lần gợi nhớ muôn [G]phần
Từng giọt mưa [Am]bay xao xuyến lòng ai
Suối lệ lòng [D7]ta kể thành bài [G]ca.
3. Ôi trời làm [G]mưa cho ướt tình [D7]thơ tháng bảy xa [G]mờ [Bm]
Ôi buồn vì [Em]đâu cay đắng vì [C]đâu cho đến ngày [D7]nào [G]
Trời đày Ngưu [D7]Lang Chức Nữ khổ [G]đau, trời đày đôi [D7]ta ngăn cách dài [G]lâu
Xót xa lệ [Am]mưa ôm khối tình [D7]sầu để lỡ duyên [G]đầu.