1. Chiều [G]nay phố buồn vắng [D7]tênh, quạnh [Am]hiu lá rơi đầy [G]lối
Chiều nay có người đi [C]xa, về [Am]nơi không có đau [D7]buồn
Mang [C]theo biết bao nỗi [Am]niềm , ra đi vẫn chưa một [D7]lời
Ra [Am]đi không người đưa [D7]tiễn.
2. Hàng [G]cây bên đường vẫn [D7]xanh, mà [Am]sao phố nay vàng [G]úa.
Người đi giữa chiều cô [C]liêu, lệ [Am]hoen khóe mắt ai [D7]sầu
Mưa [C]như khóc cho một [Am]lần , ra đi chẳng mong quay [D7]về
Nhân gian thôi hết còn [G]đâu.
ĐK: Người lặng lẽ [G]đi , qua miền xa [C]xăm
Gió mây phiêu [Am]bồng , quên đi sầu nhân [G]thế
Đường trần rồi đây [Bm]vắng , bóng ai trong [C]chiều
Phố nay không [Am]người , liu [D7]xiu đèn khuya hiu hắt sương [G]mờ
3. Một [G]khúc hát buồn dưới [D7]mưa , mà [Am]nghe ướt môi mặn [G]đắng
Gửi cho gió ngàn mây [C]bay , lời [Am]ca đưa bước chân [D7]người
Sao [C]rơi giữa đêm âm [Am]thầm ,ai đi lẽ loi một [D7]mình
Hư vô ngăn cách từ [G]đây.