1. [Am]Rồi có [G]khi mình muốn [C]quên
Quên đi [F]người khiến trái [G]tim tổn [C]thương
[Dm]Để nỗi buồn [E7]sẽ trôi xa [Am]ra giữa [D]đại dương
[F]Cho đôi mi thôi [E7]vấn vương.
2. [Am]Rồi có [G]khi mình muốn [C]đi
Đến cuối [F]trời kiếm giấc [G]mơ bình [C]yên
[Dm]Để tâm hồn [E7]được an nhiên, [Am]xa chốn [D]phồn hoa
[F]Để nỗi [E7]đau thôi vỡ [Am]oà.
ĐK:
Nhưng cuộc [Dm]đời có [G]như mình [C]mơ
Càng trốn [Dm]tránh nhưng lại [G]càng thêm nhung [C]nhớ
[Dm]Có đôi khi giả [E7]vờ, [Am]trái tim thôi lo [D]sợ
[F]Sợ một ngày ta mất [E7]nhau.
Nhưng sao [Dm]càng cố [G]yêu càng [C]đau
Càng níu [Dm]kéo nhưng lại [G]càng thêm xa [C]cách
[Dm]Có lẽ đã sai [E7]lầm, [Am]từ khi mới bắt [D]đầu
[F]Ta vốn [E7]không thuộc về [Am]nhau
3. [Am]Rồi có [G]khi mình muốn [C]tin
Tin một [F]tình yêu sẽ [G]luôn tồn [C]tại
[Dm]Nhưng chỉ là [E7]một tình yêu [Am]không thấy [D]ngày mai
[F]Chẳng có [E7]ai muốn ở [Am]lại.