Làm sao [Dm]em nhận ra, trái tim [Am]anh ngày qua
Khắc tên [Bb]em, [C]không thể nói [F]ra
Sợ em [Dm]sẽ từ chối, khiến tim [Am]anh lệ rơi
Nhói đau [Bb]thêm, [C]hỡi người [F]ơi.
Yêu [Gm]em sao anh không thể [Bb]nói
Phải [F]chăng duyên ta không chung [Dm]lối
Vì [C]em luôn có bao người mang [Am]đến cho em nụ cười
Còn anh [A7]đây bình thường [Dm]thôi.
ĐK:
Nhiều lần anh [Bb]nghĩ mình hãy nên bỏ [C]cuộc
Nhiều lần anh [Am]muốn xoá hết nhưng không làm [Dm]được
Chẳng muốn con [Gm]tim của anh phải tổn [C]thương
Chẳng muốn bao [Am]đêm suy tư nghĩ về [Dm]em.
Tại vì anh [Bb]lỡ đã trót yêu em [C]rồi
Mà nào dám [Am]nói em biết đâu người [Dm]ơi
Vì thể em [Gm]vô tình cho lòng đau [C]nhói
Em bước bên [Am]người em cười còn anh [Dm]đau.
Cũng tại anh [Bb]hết trót mang thân bọt [C]bèo
Sợ trèo cao [Am]quá sẽ té đau thật [Dm]đau
Nhiều lúc quan [Gm]tâm về em để em [C]hiểu
Nhưng thế vô [Am]tình làm chết trái tim [Dm]anh.