1. [D]Tại sao cứ níu giữ nếu [A]biết không còn yêu
[Bm]Bản thân em cố chấp cứ [F#m]ôm những sai lầm
[G]Rồi đến lúc kết thúc chính [D]em mới nhận ra
[Em]Do là ta mù quáng không [A]đáng bao ngày qua.
2. [D]Dù em đã cố gắng ngăn [A]tổn thương kề bên
[Bm]Mà sao bao nhiêu đêm kế [F#m]bên nỗi hiu quạnh
[G]Mạnh mẽ nói kết thúc, em [D]chẳng thể khóc thêm
Vì em [Em]ra đi – hay anh đi cũng vậy [A]thôi.
ĐK:
Có anh quan trọng [D]không, vẫn buông tay mà [A]thôi
Có lẽ em mệt [Bm]rồi, vì ôm những thất [F#m]vọng
Bấy lâu giữ trong [G]lòng, một mình chịu bão [D]giông
Chỉ mong không gặp [Em]nhau để ký ức trôi [A]mau.
Có anh quan trọng [D]không, vẫn buông tay mà [A]thôi
Chắc em quá mệt [Bm]rồi, hàng mi ướt đã [F#m]lâu
Sẽ buông hết tất [G]cả, thành người lạ với [D]nhau
Nói tim không còn [Em]yêu nhưng nỗi [A]đau còn [D]nhiều.