Biết yêu [Dm]người là muộn phiền một đời không thôi
Cuộc tình đơn [F]côi mình tôi lẻ loi
Nhưng cớ [Gm]sao tôi vẫn yêu trong đắng [Dm]cay vô bờ
Mà con [Bb]tim chẳng nói nên [C]lời
Biết yêu [Dm]người rồi một ngày còn lại riêng tôi
Lặng nhìn [F]mây trôi lệ rơi đắng môi
Khi biết [Gm]em không cần tôi, ôi phút [Dm]giây đâu ngờ
Từ nay [Bb]tôi hết câu chờ [Dm]mong
Nhiều [F]khi tôi lặng im ngẩn [Am]ngơ
Chờ mong [Dm]ai đây trong suốt đêm [Am]dài
Người vô [Bb]tư cho lòng tôi bao [F]ngày thật muộn phiền
Chiều cô [Bb]đơn tôi còn ai ngóng [A]trông
ĐK1: Đời có biết [Dm]bao nhiêu cuộc tình [F]buồn
Mà vẫn cứ [Bb]yêu ai nào có [Am]hay
Tôi vẫn [Gm]không trách than dù tình [F]tôi dở dang
Dù mai [Bb]đây em cùng ai bước [A]đi
Rồi sẽ có [Dm]khi xuân về muộn [F]màng
Rồi sẽ có [Bb]khi tim người đổi [Am]thay
Tôi vẫn [Gm]luôn ước mong một ngày [F]em sẽ yêu
Tình yêu [Bb]tôi không còn trong xót [A]xa, mãi bên [Dm]nhau.
ĐK2: Đời có biết [Dm]bao nhiêu cuộc tình [F]buồn
Mà vẫn cứ [Bb]yêu ai nào biết [Am]được
Trong đó [Gm]luôn có tôi thầm yêu [F]em đắng cay
Lặng nhìn [Bb]em đang cùng ai bước [A]đi
Rồi sẽ có [Dm]khi xuân về muộn [F]màng
Rồi sẽ có [Bb]khi tim người đổi [Am]thay
Tôi vẫn [Gm]luôn ước mong một ngày [F]em sẽ yêu
Tình yêu [Bb]tôi không còn trong xót [A]xa, biết không [Dm]em?