1. Có một [F]người từng [A7]đêm vẫn đi [Dm]về
Rồi mơ một giấc [Bb]mơ dưới mái [C]hiên những ngôi [F]nhà
Tựa đầu [Gm]trên đôi tay để cố [C]ngăn
Không cho [Am]rơi đôi dòng nước [Dm]mắt
Thầm [Gm]hy vọng bao cay đắng qua như giấc [C]mộng.
2. Có một [F]người đã [A7]khóc giữa tháng [Dm]ngày cô độc
Nhìn ai [Bb]kia hạnh phúc mà bão [C]giông nơi đáy [F]lòng
Vẫn còn [Gm]biết bao nhiêu điều mong [C]chờ
Vậy mà cớ [Am]sao một mình tan [Dm]vỡ
Dẫu cho [Gm]mình cũng xứng [C]đáng được yêu [F]thương.
ĐK:
Khi một [F]người bước ra khỏi cuộc [C]đời một người
Một người [Dm]đứng lặng thinh nhìn thế giới dần [Am]trôi
Lần đầu [Bb]tiên ta cảm nhận [C]thấy trái tim [Am]mình đang [Dm]chết
Vì một [Gm]quãng đời đã đầy ắp hình bóng [C]người.
Khi một [F]người bước ra khỏi cuộc [C]đời một người
Một người [Dm]không biết phải làm sao để bắt [Am]đầu lần nữa
Dặn lòng [Bb]không thể tin bất cứ [C]ai không thể [Am]dựa vào [Dm]ai
Dặn lòng [Gm]sẽ thôi không bật [C]khóc những đêm thật [F]dài.