1. [Am]Có lẽ, ta phải [Dm]cách xa thôi
Vì lời [F]nói đầu môi, em trao [G]anh, nhiều gian [C]dối [E7]
[Am]Vẫn biết, nếu mình [Dm]cách xa nhau
Là con [F]tim sẽ đau, sẽ [E7]mang u [Am]sầu.
Thật lòng anh chỉ [Dm]muốn yêu em dài [G]lâu
Mà tình đôi [C]ta không như là [Em]mơ
Đừng hỏi tại [F]sao, duyên mình tan [E7]vỡ.
ĐK:
Có ai ngờ hôm [Am]qua ngàn lời nồng nàn
Bỗng hóa thành chiếc [Dm]lá một chiều vội tàn
Gió cuốn bay [G]đi cho lòng, mình thêm nát [C]tan. [E7]
Nếu mai này xa [Am]nhau đừng buồn người ơi
Dẫu có còn nhung [Dm]nhớ rồi cũng sẽ vơi
Hãy nén thương [E7]đau, khi mình mất [Am]nhau.
2. [Am]Có lẽ, trên đường [Dm]quen lúc xưa
Từng chiều [F]anh đón đưa, ta bên [G]nhau, về trên [C]phố [E7]
[Am]Phút ấy, bao lời [Dm]yêu thiết tha
Mình đã [F]nói với nhau, rất [E7]vội [Am]vàng.
Chuyện tình yêu vẫn [Dm]thế đôi khi hợp [G]tan
Đời nào ai [C]mong mai sau dở [Em]dang
Đành lòng thôi [F]em, lãng [E7]quên từ [Am]đây.
ĐK:
Có ai ngờ hôm [Am]qua ngàn lời nồng nàn
Bỗng hóa thành chiếc [Dm]lá một chiều vội tàn
Gió cuốn bay [G]đi cho lòng, mình thêm nát [C]tan. [E7]
Nếu mai này xa [Am]nhau đừng buồn người ơi
Dẫu có còn nhung [Dm]nhớ rồi cũng sẽ vơi
Hãy nén thương [E7]đau, khi mình mất [Am]nhau.