1. [C]Ngày xưa, mẹ thường bảo con sao hoài ham [Am]chơi
Là con gái mà không rành việc [F]nhà không chuẩn bị được một bữa [G]cơm.
[C]Ngày xưa, mẹ thường bắt con giặt đồ phơi [Am]áo
Con ngang bướng trong lòng ồn [F]ào làm phụ nữ sao cực nhọc đến [G]thế.
[C]Con gái cũng như con [Am]trai thôi mà
Cũng phải đi [F]học, cũng phải đi làm
Cũng kiếm [G]tiền nuôi được mẹ cha.
[C]Thế giới hôm nay đổi [Am]thay từng ngày
Chỉ một cú gọi [F]điện, một tin nhắn thoại
Mọi [G]việc rồi lại xong ngay.
ĐK:
Từ khi con là [C]mẹ, con mới biết thế nào là nặng [Am]nhẹ
Con yêu quý bữa cơm gia [F]đình và những giờ đoàn tụ bên [G]nhau
Từ khi con là [C]mẹ, con yêu lắm chiếc áo phơi ngày [Am]hè
Con chăm sóc gia đình nhỏ của [F]mình
Và nụ cười vẫn nở trên [G]môi, khi con là [C]mẹ.
2. [C]Thời gian vội vã trôi con đã khôn [Am]lớn
Con yêu một người [F]rồi và mỉm cười nghĩ về tương [G]lai
Mẹ [C]ơi, mẹ trách con sao mà đúng [Am]thế
Yêu thương đâu chỉ bằng [F]lời mà còn bằng cả cuộc đời bên [G]nhau.
[C]Năm tháng xô nghiêng đôi [Am]chân dừng lại
Con đã làm [F]vợ, con đã làm mẹ
Con có hàng [G]vạn điều yêu thương.
[C]Hạnh phúc hôm nay là một [Am]bát cơm nhà
Là cốc nước cho [F]chồng khỏi mệt
Là giấc ngủ của [G]bầy con thơ.