1. Biết làm sao [D]khi, con đi làm dâu xa [Am]nhà
Xứ người quê [G]xa, làm sao báo hiếu mẹ [C]cha
Có mấy ai đâu, làm [Em]dâu sung sướng bao [Dm]giờ?
Một mình bơ [D]vơ, tủi [G]thân con nhớ mẹ [E7]cha.
2. Từ ngày làm [D]dâu, đâu dám trách than điều [Am]gì
Mẹ chồng không [G]thương, buông lời cay đắng làm [C]sao
Nước mắt chan cơm, ngậm [Em]cay nuốt đắng nghẹn [Dm]ngào
Cũng là phận [G]con, mà [E7]sao khác máu tanh [Am]lòng.
ĐK:
Từng ngày mẹ [Am]cha ngóng trông con [C]về
Khổ đau trăm [G]bề con cam chịu nói được cùng [C]ai
Miệng đời như [Am]dao biết sao cho [C]vừa
Nỡ sao đành [G]lòng con dâu mẹ [E7]chồng sao hoài chẳng [Am]thương.