1.[Am]Nhìn hàng cây trút [F]lá [Am]biết [Em7]ngày vui đã [Am]xa.
Một [Dm]đời chìm trong bão [Em7]tố, rồi mốt [Dm]ngày chợt nghe làn [Bm7b5]gió,
mang chút hương [E7]chiều về lối hoang [C]sơ
2.[Am]Nhìn màn sương trắng [F]xóa, [Am]biết [Em7]người xa rất [Am]xa.
Cuộc tình chìm theo nước [Em7]mắt, còn lại [Dm]gì? tình yêu đã [Bm7b5]mất.
Cơn gió đông [E7]về gào thét bên [Am]song
ĐK: Qua bao trận cuồng [Am]phong, niềm đau đã hóa [Dm]đá,
chút hương còn đọng [G]lại, xin đừng vội tàn [C]phai.
Trăm năm rồi bỏ [F]lại, thời gian có chờ [E7]ai, ai đắm cơn mộng [Am]dài?
3.[Am]Nhìn trời xa vương [F]vấn, [Am]nghe [Em7]lòng sầu cố [Am]nhân.
Cuộc đời [Dm]buồn theo chiếc [Em7]lá, còn lại [Dm]gì? mùa đông lạnh [Bm7b5]giá,
nghe chút hương [E7]chiều về giữa mênh [Am]mang