1. Tôi kể bạn cùng [Am]nghe, chuyện tình thời thơ [C]mộng
[Am]Tuổi mới vào [Dm]yêu nhiều mơ ước xa [Am]xôi
Cuộc tình đầu [F]tiên tôi trót [A7]trao một bóng [Dm]hình
Cô gái nhà [G]bên mang tên một loài [E7]hoa.
Hoa huệ là tên [Am]em tuổi xuân vừa chớm [C]nở
[Am]Để nhớ để [Dm]thương mà không dám hé [Am]môi
Và rồi ngày [F]tháng thế cứ [A7]dần trôi qua [Dm]vội
Ôm nỗi niềm [E7]riêng cho mối tình đầu đơn [Am]phương.
ĐK:
Nhà [A]em trồng đầy hoa huệ [F#m]trắng
Đêm [Bm]đêm hương tỏa ngát quanh [E]vườn
Tôi thẫn [D]thờ ngây ngất đứng bên [C#m]hiên
Lời [Bm]yêu tôi nào đâu dám [E]tỏ.
Tủi thân [D]mình lận đận chữ công [C#m]danh
Hè [Bm]qua, thu lại, đông dần [E]tàn
Đến xuân [E7]về tôi bỗng nhận được [Am]tin.
2. Em lấy chồng giàu [Am]sang xa rời thôn xóm [C]cũ
[Am]Bỏ lại sau [Dm]lưng anh hàng xóm năm [Am]nao
Lòng buồn thầm [F]trách hỏi sao [A7]xưa mình không [Dm]ngỏ
Để duyên lỡ [G]làng cho mối tình câm nín [E7]thôi.
Xin chúc Huệ cùng [Am]ai, vui tròn câu ước [C]nguyện
[Am]Một đời yên [Dm]vui xây đắp mối lương [Am]duyên
Trở về ngõ [F]vắng lối mòn [A7]xưa mình tôi [Dm]buồn
Huệ trắng còn [E7]đây nhưng bóng người giờ nơi [Am]đâu.