1. Mẹ vẫn [F]nói ngày bé là con cũng đã rất [C]xinh.
Cùng suối [Bb]tóc êm êm, chạy theo đôi vai nhỏ [C]xíu mong manh.
Mà người [Gm]ta thường trêu để cho con khóc thật [Dm]nhiều,
Nói lớn [Bb]lên mai sau, con sẽ thương [C]đau.
2. Hồng nhan [F]muôn đời nay thường là khổ đau gánh [C]chịu,
Mẹ khuyên [Bb]con quên đi, chẳng nên để mình phải [C]nghĩ xa hơn.
Cuộc đời [Gm]con ngày sau rồi sẽ hạnh phúc thật [Dm]nhiều,
Cứ cố [Bb]gắng lên thôi, không gì [C]là xa xôi.
ĐK:
Niềm tin [F]dắt tôi đến những thứ không ngờ, [C]những điều tôi vẫn ước mơ
Nơi [Dm]đó vẫn có nhiều thứ đang chờ, [Am]sau những cố gắng từng giờ
Mái [Bb]tóc năm xưa vẫn mượt [C]mà, suối [Am]tóc êm đềm của [Dm]ngày nào
Cơn [Bbm]gió đưa bồng bềnh giấc mơ bay [C]thật cao.
Mọi cố [F]gắng dường như đã đáp lại mình, và [C]tôi vẫn sẽ cứ vững tin
Hồng [Dm]nhan ngày nay đã khác xưa rồi, đời [Am]sẽ mượt như mái tóc thôi
Tiếng [Bb]hát tôi vẫn ở [C]nơi đây, tiếng [Am]vỗ tay đang ở [Dm]đây
Cô [Bbm]gái nhỏ của năm ấy lớn lên thật [C]nhiều rồi mẹ [F]ơi.
* [Gm]Thanh xuân mang cho [C]tôi ấm áp nụ [Am]cười
Dù miệt mài chạy [Dm]mãi những nơi không [Gm]quen
Dừng một [C]chút nghỉ ngơi để [F]thêm sức sống
[Bb]Ở đó cũng thật [C]nhiều nụ cười, đợi chờ [Am]tôi mong tôi mau [Dm]mau đến đấy
Mở [Gm]lối riêng của mình, là chặng đường tôi [C]đi.
ĐK:
Niềm tin [F]dắt tôi đến những thứ không ngờ, [C]những điều tôi vẫn ước mơ
Nơi [Dm]đó vẫn có nhiều thứ đang chờ, [Am]sau những cố gắng từng giờ
Mái [Bb]tóc năm xưa vẫn mượt [C]mà, suối [Am]tóc êm đềm của [Dm]ngày nào
Cơn [Bbm]gió đưa bồng bềnh giấc mơ bay [C]thật cao.
Mọi cố [F]gắng dường như đã đáp lại mình, và [C]tôi vẫn sẽ cứ vững tin
Hồng [Dm]nhan ngày nay đã khác xưa rồi, đời [Am]sẽ mượt như mái tóc thôi
Tiếng [Bb]hát tôi vẫn ở [C]nơi đây, tiếng [Am]vỗ tay đang ở [Dm]đây
Cô [Bbm]gái nhỏ của năm ấy lớn lên thật [C]nhiều rồi mẹ [F]ơi.