1. Dáng em ngọc [Am]ngà nơi đây bao nhiêu ánh [G]nhìn mê say
Tìm được [Em]đâu một người tuyệt sắc ngả nghiêng trời [Am]mây
Lỡ đem lòng [Am]này tương tư sau bao năm cứ [G]hoài phiêu du
Giờ chỉ [Em]muốn bên người hữu ý hết duyên kiếp [Am]này.
T-ĐK:
[Am]Ánh mắt khiến ta say la đà tựa [G]như cơn gió trôi giữa ngân hà
[Em]Lụa là nào so sánh vơi mái tóc [Am]nàng
[Am]Lỡ mai nếu duyên kiếp không thành nhắm [G]mắt cũng thấy sao quá bẽ bàng
[Em]Tương tư dung mạo ngọc diệp kim [Am]chi.
ĐK:
Mấy núi mấy [Am]sông không ngăn ta vượt qua nhưng phận bọt [Em]bèo đâu ai thiết tha
Đành là [F]duyên cũng chẳng có [G]ai cứ hoài đợi [C]chờ
Ôm mối tương [Am]tư ta mang theo dày vò lòng đầy luyến [G]lưu đến nỗi thân xác gầy gò
Hồng hạc [F]kiếp này mãi [G]bay sao vẫn không thành [Am]đôi
Ta mang tâm [Am]tình chôn sâu trong nơi thâm tâm mình
Về người mình [Em]thương từng chiều tà dương ta vẫn thường hay ngoái nhìn
Trần gian dù [F]náo nhiệt bên nàng luôn là giây [G]phút yên bình
Bao nhiêu tiền [C]đồ ta vẫn nguyện đổi để lấy một chút duyên tình.
Như ái [Am]thương mình đã trao chẳng nhỏ lắm
Tâm ý nhất mực son [Em]sắt như cành mẫu đơn đỏ thắm
Nếu như có một ước [F]nguyện chỉ mong giữa trời đất bao [G]la rộng chỗ này
Ta [Am]sẽ là đôi uyên ương cùng nhau đồng cam cộng khổ
2. [Am]Khi hoàng hôn vừa buông ngoài xa ngân nga mình [G]ta cùng với tiếng ca
Trót tương [F]tư hồng nhan ngày ngày vẫn [G]ngóng bước chân người [C]qua
[Am]Nhấp môi chén say này hùng anh say [G]đắm nhan sắc nghiêng thành
Chạm mặt [Em]nhau nhân gian khuynh thế tâm can đảo [Am]điên
T-ĐK:
[Am]Ánh mắt khiến ta say la đà tựa [G]như cơn gió trôi giữa ngân hà
[Em]Lụa là nào so sánh với mái tóc [Am]nàng
[Am]Lỡ mai nếu duyên kiếp không thành nhắm [G]mắt cũng thấy sao quá bẽ bàng
[Em]Tương tư dung mạo ngọc diệp kim [Am]chi.
ĐK:
Mấy núi mấy [Am]sông không ngăn ta vượt qua nhưng phận bọt [Em]bèo đâu ai thiết tha
Đành là [F]duyên cũng chẳng có [G]ai cứ hoài đợi [C]chờ
Ôm mối tương [Am]tư ta mang theo dày vò lòng đầy luyến [G]lưu đến nỗi thân xác gầy gò
Hồng hạc [F]kiếp này mãi [G]bay sao vẫn không thành [Am]đôi.
Vượt ngàn trùng [Am]dương ta vẫn muốn cùng nàng trò chuyện ái [Em]ân dưới ánh trăng tàn
Nào ngờ duyên [F]kiếp không cho ta sánh [G]đôi giữa đất trời bạc [C]ngàn
Ôm mối tương [Am]tư nơi ta mang theo dày vò lòng đầy luyến [Em]lưu đến nỗi thân xác gầy gò
Hồng hạc một [F]kiếp này theo [G]gió bay không về [Am]đây.
Mấy núi mấy [Am]sông không ngăn ta vượt qua nhưng phận bọt [Em]bèo đâu ai thiết tha
Đành là [F]duyên cũng chẳng có [G]ai cứ đợi [C]chờ
Ôm mối tương [Am]tư ta mang theo dày vò lòng đầy luyến [Em]lưu đến nỗi thân xác gầy gò
Hồng hạc [F]kiếp này mãi [G]bay sao vẫn không thành [Am]đôi