1. Ngồi xuống [Bb]đây, tim [F]anh nhói [Bb]đau khôn nguôi
Vì chốn [Eb]đây từng [Cm]là chứng [F]nhân đôi ta
Giờ đây [Gm]em về phương [F]nào cách [Cm]chia xa xôi [Gm]rồi
Nhớ [Cm]em đắng [F]môi ngậm [Bb]ngùi.
[Gm]Từ nơi chốn [Dm]kia, có hay [Eb]rằng anh luôn mong [Bb]chờ
[Cm]Người yêu dấu [Dm]ơi, phải chăng [Cm]vì anh, em bỏ [F]đi.
ĐK:
Người [Bb]hỡi có biết anh đã hối tiếc cho [Gm]anh một lần gặp [Dm]người
Để cho [Eb]anh quên đi, để [Dm]anh quên đi lỗi [Cm]lầm anh mang cho [F]người
Người [Bb]hỡi có biết anh đã hối tiếc, cho [Gm]anh một lần thấy [Dm]em
Để cho [Eb]anh quên đi, để [F]anh quên đi muộn [Bb]phiền.
2. Bài hát [Bb]đây, anh [Dm]xin viết [Gm]cho riêng em
Để nói [Eb]lên niềm hối [Cm]tiếc trao cho [F]em
Ngàn lời [Eb]ca giờ không [Dm]sao nói [Gm]hết tâm tư này
Hát [Cm]lên chỉ [F]thêm nghẹn [Bb]ngào.
[Gm]Tìm nơi chốn [Dm]kia, có hay [Eb]rằng anh luôn mong [Bb]chờ
[Cm]Người yêu dấu [Dm]ơi, phải chăng [Cm]vì anh, em bỏ [F]đi.