1. Một chiều em tặng [Am]anh cành hoa [Dm]cúc, cành [G]hoa của chờ [C]mong [Am]
Nhìn màu hoa vàng [Dm]tươi, màu lưu [E7]luyến như nói một điều [Am]gì
Màu hoa thương [F]nhớ em đã trao [G]anh thầm lặng mối tình [Em]đầu [A7]
Đời người con gái khi đã yêu [Dm]ai
Yêu chỉ một người [Am]thôi như màu [G]hoa không tàn [E7]phai.
2. Rồi ngày anh nhận [Am]tin, ngày em [Dm]đi về [G]cuối chân trời [C]xa [Am]
Chiều vàng tiễn em [Dm]đi, lần sau [E7]cuối gọi em hoa cúc [Am]vàng
Buồn ngày đưa [F]tiễn nước mắt ai [G]rơi cho xót xa người [Em]ơi [A7]
Chiều vàng nhạt nắng, hoa vẫn ngát [Dm]hương
Nhưng em đã rời [Am]xa để cành [E7]hoa hiu hắt [Am]buồn.
ĐK:
Đừng đi, đừng [F]đi, xin em đừng [Am]đi
Đừng cho trái [G]tim anh thêm niềm [C]đau
Đừng đi, đừng [Dm]đi, xin em đừng [F]đi
Đừng vì anh vấp [G]ngã mà ta phải xa [E7]nhau.
Người ơi, người [F]ơi, em hãy về [Am]đây
Và anh sẽ [G]mang cho em niềm [C]vui
Màu hoa ngày [Dm]xưa lung linh đẹp [F]sao
Về bên anh hỡi [E7]em, hoa cúc [Am]vàng.