1. Cần bao [Em]nhiêu thời gian để [D]quên một người
Một người [C]từng là [D]cả thế [G]giới
Phải chăng tình [Am]yêu là thứ [Bm]khó hiểu nhất trên [G]đời
[Am]Ai rồi cũng khác [Bm]mà đừng vội [Em]xem nhau là tất [A]cả
Để rồi [Am]khi rời xa chỉ riêng mình ta vỡ [B7]òa.
2. Cần bao [Em]nhiêu tổn thương mới [D]hiểu được rằng
Phía sau [C]nụ cười [D]là nước [G]mắt
Bởi trong tình [Am]yêu càng đắm [Bm]say càng đau rất [G]nhiều [E7]
[Am]Vui được giây phút [Bm]đầu để giờ [Em]đây chẳng thèm nhìn [A]nhau
Tựa như [Am]hai người dưng chuyện gì cũng có điểm [B7]dừng.
ĐK:
Liệu cuộc [Em]đời mấy [Bm]ai đi qua
Bao thương [C]nhớ mà [D]quên được [G]nhau
Rồi nhiều [Am]năm về sau tình cờ [Em]gặp lại nhau
Liệu rằng [D]con tim có thấy [B7]đau.
Hãy xem [Em]như chúng [Bm]ta chưa từng
Tồn tại [C]trong cuộc [D]đời của [G]nhau
Để dần [Am]quen với việc lối về [B7]không ai cùng [Em]bước chung.
* [C]Đi qua bao thương [D]nhớ
Đi qua bao cơn [Bm]mơ đi qua bao nhiêu thăng [E7]trầm rồi tan vỡ
Mới [Am]biết thế gian này đâu phải chỉ có tình [B7]yêu.
* Hãy xem [Em]nhau tựa như những [D]người xa lạ
Bước qua [C]cuộc đời [D]nhau vội [G]vã
Vết thương ngày [Am]qua rồi thời [Bm]gian cũng sẽ xóa [G]nhòa [E7]
[Am]Ai khi yêu cũng [Bm]hiểu hợp [Em]tan là chuyện sớm [A]chiều
Điều gì [Am]đến sẽ đến điều gì [B7]qua rồi cũng [Em]sẽ quên.