1. [G]Cứ vậy [D]hoài thôi thì mình [G]yêu nhau [D]đi
Đừng [G]có chờ [D]đợi khi không một [G]ai mở [D]lời.
Lòng mình [G]cứ bồi [D]hồi đứng lên rồi [G]lại ngồi [D]xuống.
Chỉ cần [G]nói [D]yêu, chỉ cần [G]nói câu [D]yêu.
[G]Nghĩ [D]suy điều [G]gì thế [D]anh?
Hãy [G]nói [D]đi, điều [G]em chờ [D]đợi.
[G]Lắng [D]nghe rồi đôi [G]mi khép [D]lối
[G]Phút [D]giây mình khóc [G]ướt bầu [D]trời.
ĐK: [Bm]Anh [G]là điều [D]em thầm [A]mơ
Nhưng anh [Bm]sai [G]rồi khi [D]không đoái [A]hoài
Đến [Bm]em [G]này
Là [D]người duy [A]nhất yêu [Bm]anh. [G]
[D]Yêu yêu [A]anh.
2. [G]Tháng rồi [D]ngày sao vẫn còn [G]ngồi nơi [D]đây
Để chờ [G]mãi một [D]người mơ tay cầm [G]tay ngại [D]ngùng
Bật đèn [G]hết rồi [D]mà cứ trơ như [G]một hòn [D]đá
Chẳng thể [G]nói [D]ra
Chẳng thể [G]nào nói [D]ra
ĐK: [Bm]Anh [G]là điều [D]em thầm [A]mơ
Nhưng anh [Bm]sai [G]rồi khi [D]không đoái [A]hoài
Đến [Bm]em [G]này
Là [D]người duy [A]nhất yêu [Bm]anh. [G]
[D]Yêu yêu [A]anh.
* [Em]Để một ngày như ánh dương [Bm]rực rỡ khi [D]em nhìn [A]anh
[Em]Để một lần nơi trái [Bm]tim thổn thức khi [D]ta kề [A]bên
“Xóa [Em]hết đi em những câu chuyện [Bm]dài,
vể [D]những những ngày đã [A]qua.”
Có [Em]bước chân ai vội vàng tìm [Bm]thấy ai
[D]Tìm, tìm thấy [A]ai?
ĐK: [Bm]Anh [G]là điều [D]em thầm [A]mơ
Nhưng anh [Bm]sai [G]rồi khi [D]không đoái [A]hoài
Đến [Bm]em [G]này
Là [D]người duy [A]nhất yêu [Bm]anh. [G]
[D]Yêu yêu [A]anh.