1. Khi nào thấy [D]nhớ, thì gọi cho [Em]anh
Hãy gọi cho [A]anh, cả khi em không [D]nhớ
[G]Bởi có một con [A]đường, gọi là quá [D]khứ
Có một lọn [G]gió, gọi là tóc [D]bay
Có một người [Em]say, một người mắt [D]ướt
Có một lỡ [G]bước, gọi là đến [A]sau
Có một mưa [A7]mau, rụng rời quán [G]nhỏ [A]ới ơi… ơi [Dm]ời….
ĐK: Hãy gọi tên [Dm]nhau để quên nỗi [Bb]sầu
Hãy gọi tên [Gm]nhau Dù ở nơi [F]đâu
Chỉ cần lời [Bb]nói: “Em nhớ [Gm]anh”.
Chỉ cần 1 lời [Bb]nói: “Em nhớ [A7]anh”. Để anh ấm [Dm]lòng [D]
2. Khi nào thấy [D]nhớ, thì gọi cho [Em]anh.
Hãy gọi cho [A]anh, cả khi em không [D]nhớ…
[G]Bởi có một con [A]đường, gọi là quá [D]khứ
Có một lối [G]cỏ, cho nụ hôn [A]đầu.
Có một bể [Em]dâu, cho lòng đỡ [D]tủi.
Có một sợ [G]hãi, gọi là mất [A]nhau.
Có một niềm [A7]đau, tên là dĩ [G]vãng… [A]ới ơi…ơi [Dm]ời….