1. [F]Cứ ngỡ như hạt [C]mưa rơi
Nào ngờ [Bb]đâu là [C]do nước [F]mắt
[Dm]Cứ ngỡ anh thật [Am]hạnh phúc
Mà thật [Bb]ra anh [C]đang thật [Dm]buồn
2. [F]Những lúc em chợt [C]muốn khóc
Thì bờ [Bb]vai anh [C]luôn ở [F]đây
[Dm]Đến lúc em về bên [Am]ấy
Một lần [Bb]nữa anh [C]phải gượng [Dm]cười
T-ĐK:
Anh không [Dm]thể làm gì, vì [Am]biết em
[Bb]Đang yêu [C]thương người [F]ta nhiều lắm
[Dm]Dù nhiều lần anh [Am]muốn ôm em
Mà [Bb]sao không thể làm [A7]thế!
ĐK:
Bởi vì [Dm]biết đến sau người [Am]ta
Dẫu có là [Bb]yêu cũng [C]không thể [F]nói
[Gm]Chỉ ngồi yên bên [Am]em thẩn thờ
Lặng [Bb]nghe từng lời em [A7]khóc.
Bởi vì [Dm]biết nước mắt anh [Am]cũng
Đã rơi cùng [Bb]em lúc [C]em đang [F]khóc
[Gm]Nhưng gạt em, anh [Am]nói rằng
Hạt [Bb]mưa nơi đâu rớt [C]rơi trên vai [Dm]em.
* [Gm]Trong tình yêu đâu [Am]ai biết được
Mình [Bb]yêu nhưng không nói [C]ra đúng hay [Dm]sai.