1. Ôi hạt [Dm]mưa, mưa cho ta gợi [Bb]nhớ
Một thuở nào yên [Gm]bình, có em bên [A7]đời
Một mình hôm [C]nay chân qua [F]phố
Buồn đếm những [A7]hạt mưa rơi, mưa [Bb]rơi.
2. Có nhiều [Dm]khi trong cơn mê ta [Bb]thấy
Hình bóng em quay [Gm]lại thiết tha ân [A7]cần
Một ngày con [C]tim ta thức [F]giấc
Tình thoáng hương [A7]nồng, em đã về nơi [Dm]đâu.
ĐK:
[Bb]Người lữ khách đêm [Gm]khuya, mơ [A7]hồ nghe tiếng [Dm]mưa
[F]Vòng tay ấm bao năm [A7]xưa, đâu rồi xa khuất [Dm]mờ
Đêm [Gm]nay hạt [A7]mưa nghe buốt giá hồn [Dm]ai.
3. Ôi hạt [Dm]mưa, mưa đôi khi là [Bb]tiếng
Cười nói vui rộn [Gm]ràng lúc ta bên [A7]người
Một lần thương [C]yêu xa khuất [F]lối
Còn đây nỗi [A7]buồn, ôi những hạt mưa [Dm]tuôn.