1. [Em]Em còn nhớ không em
Nhớ Sài [C]Gòn mưa rơi thật [Em]nhiều
Nhớ Sài [Am]Gòn bao nhiêu là [Em]chiều
Nhớ Sài [Am]Gòn từng tiếng hát [B7]đêm
2. [Em]Em còn nhớ không em
Nhớ [C]vòm trời đưa em vào [Em]đời
Nhớ chuyện [Am]mình yêu nhau một [Em]thời
Nhớ hai [B7]mùa chợt nắng hay [Em]mưa.
ĐK: Khi em ra [Em]đi mặt trời đã chết
Nắng đã tàn rồi trên ngọn chiều [C]rơi
[D]Khi em ra đi Sài Gòn đã [Am]hết
[D]Đã hết nụ cười giọng hát đêm [G]khuya
Khi em ra [B7]đi vào miền giông tố
Bao nhiêu xôn xao để riêng chốn [Em]này
[Am]Bao nhiêu cô đơn và nghìn nỗi [F]nhớ
[Am]Con đường ngày nào vẫn nằm mơ [B7]em
3. Khi người đã ra [Em]đi
Quán hẹn [C]hò đêm khuya đợi [Em]chờ
Lá ngậm [Am]ngùi rơi rơi từng [Em]giờ
Thoáng đâu [B7]về giọng hát như [Em]mơ.