1. Nếu em thôi [Am]anh con ta sẽ [C]khổ
Bão táp phong [D]ba biển lớn sông [Am]dài
Đường đời còn bao nẻo chông [C]gai
Anh bây [Am]giờ anh biết sao [E7]đây.
Em đi [Dm]theo nếp sống đua [Am]đòi
Em nghe [G]theo lời ru quyến [E7]rũ
Theo tiếng hò [Am]hẹn chốn đam [G]mê
Quên ước [Dm]thề [C]quên nghĩa phu [Am]thê.
ĐK:
Mỗi lần nghe [A]con hỏi em đâu [D]rồi
Trả lời sao [E7]đây lòng đau xót [A]thêm
Tuổi còn thơ ngây làm chi nên [D]tội
Em quên bổn [E7]phận bỏ tình thiêng [Am]liêng.
2. Tiếng như kêu [Am]than nghe sao nức [C]nở
Em hỡi em [D]ơi hãy đánh thức lòng [Am]mình
Lỡ một lần đâu dễ lần [C]hai
Sao em [Am]còn nhắm mắt buông [E7]tay.
Ai không [Dm]mơ mái ấm gia [Am]đình
Đâu ai [G]đem tình yêu san [E7]sẻ
Sao cứ [Am]tìm hạnh phúc xa [G]xôi
Đây vẫn [Dm]là [E7]hạnh phúc em [Am]ơi.