1. [Am]Yêu nhau đắm say đến nay chúng [Em]ta hai đường
Thật lòng [F]em cũng không muốn [G]ta như vậy [C]đâu
Hạnh [Am]phúc ta đắm say giờ như [Em]cơn gió bay
[F]Bay khắp nơi cùng [G]mây phiêu du phương [Am]trời.
2. [Am]Tình là chi để người [Em]ta vấn vương
Rồi thương [F]nhớ chất chứa khiến [G]tim lầm [C]đường
[Am]Tình là sợi tơ để mình [Em]phải nhún nhường
[F]Nhường để một người [G]khác chung [Am]đường.
T-ĐK:
[C]Đã quá yêu [G]nên giờ đây
Phải quên [Am]đi lại là một điều rất [Em]khó
[F]Biết như thế thôi nhưng thật phải [C]quên đi rồi
[Dm]Bởi vì anh [F]đang ở bên một người chẳng phải [G]tôi.
ĐK:
[Am]Giá như ta không một [Em]lần nói yêu
Thì giờ [F]đây chắc chắn cả [G]hai đâu ai [C]phải nghĩ nhiều
Nhìn thấy [Dm]người mình yêu phải chịu [Em]nhiều tổn thương
Lòng buốt [F]thắt đọng lại thêm nhiều vấn [E7]vương.
[Am]Thứ cho em không thể làm [Em]gì khác hơn
Đành quay [F]đi nhưng còn [G]tim đau [C]đớn
Từ nay sẽ [Dm]không còn ai ở bên [Em]anh một mai
Nếu như vấp [F]ngã thì hãy [G]đứng lên rồi làm [Am]lại.