1. Đêm buồn cô [Dm]đơn nhìn gương soi chẳng thấy [G]gì
Một màu đen [C]đen làm sao để thấy được [F]ta
Người đời lợi [Am]danh vì đâu ai biết đâu [C]ngờ
Lật ngược ván [G]cờ xem mình tựa khói thuốc [Dm]bay.
2. Lời bạc như [Dm]vôi người sai người chẳng nói [G]gì
Lòng người đa [C]đoan, thật ra ta chẳng thua [F]ai
Chỉ là không [C]muốn đẩy đưa với kẻ vô [Am]tình
Mình thầm mỉm [G]cười quên lời lừa dối điêu [Dm]ngoa.
ĐK:
Ôi đêm [Dm]nay! Rượu cay đắng [G]lòng
Viết lên thành [Dm]lời bao [Am]lời cho ta đắng [Dm]cay
Thơ [C]ca nghiệp nhạc đi [Bb]đôi nang [C]tiếng hát cho [Dm]người
Tâm [C]tư gửi vào bài [Dm]ca gửi hết đi ưu phiền
Cùng [C]bao nhiêu lời cho [Dm]ta.
3. Ai chịu theo [Dm]ta mình ta thui thủi ngậm [G]ngùi
Một mình cô [C]liêu vượt qua gian khó người [F]ơi
Người đời sân [Am]si dẫu cho gây oán gây [C]thù
Mở đèn gương [G]tỏ ai [A7]ngờ mình bôi lọ [Dm]mình.