(Viết tặng Trúc Phương từ giã cõi đời)
1. Anh đã bỏ cuộc [Am]chơi sau bao lần thua [Dm]buồn
Nửa [G]đêm ngoài phố lang [C]thang
Bước [Dm]chân buồn trong kỷ [G]niệm
Buồn vào hồn không [C]tên [E7]
2. Anh đã biền biệt [Am]xa trên con tàu vô [Dm]định
Còn [G]đây là những dư [C]âm
Ngõ [Dm]đi về hai lối [E7]mộng
Âm thầm giọt mưa vắn [Am]dài.
ĐK: [F]Ôi tiếng [G]hát một đời xót [Am]xa [A7]
[Dm]Ôi giá [G]buốt một thời đã [E7]qua
Tình [Am]yêu phũ phàng trao [G]anh
Đời [C]quay mặt không tiếc [G]nuối
Nước mắt rơi âm thầm [E7]rơi.
Trong cát bụi từ [Am]đây thênh thang đường mây [Dm]trời
Giờ [G]anh nhẹ gót phiêu [C]du
Nhớ [Dm]anh tìm trong khúc [E7]nhạc
Tôi chợt nghe man mác [Am]buồn.