1. Chiều [Em]xuống nắng vương tà [D]áo
Thương [C]em thả tóc mây [Em]bay
Nhẹ [C]lay bước chân người [B7]đi
Tơt [D]vương đời ta trăm [B7]hướng.
Ngày [Em]ấy chẳng là thi [D]sĩ
Yêu [C]em lời hát ngu [Em]ngơ
Bài [C]thơ chẳng men nồng [B7]say
Nên duyên như mây trời [Em]bay.
ĐK:
Từ [Am]đó có người muôn [E]kiếp
Lang [Dm]thang tìm bóng ai [Em]xưa
Tương tư đập vỡ gương [F]soi
Nơi [Dm]đâu tìm người yêu [B7]dấu. [E]
Từ [Am]đó giữa mùa trăng [E]úa
Ai [Dm]ca bài hát trăng [Em]xưa
Mưa rơi ngập bóng trăng [F]tan
Cho [B7]ta một kiếp yêu [Em]nàng.
2. Chiều [Em]xuống lá thu vàng [D]úa
Bơ [C]vơ mỏi cánh chim [Em]bay
Mờ [C]xa bên kia trời [B7]mây
Cô [D]đơn mình ta trông [B7]ngóng.
Ngày [Em]ấy chẳng là Tư [D]Mã
Yêu [C]em chẳng có trăng [Em]mơ
Bài [C]thơ ta chưa tròn [B7]câu
Nên duyên không như là [Em]mơ.