Viết lời: Chú Nhân bán vé số
1. Rồi có một [Dm]ngày, sẽ một [C]ngày tôi giã [Am]từ
Cõi tạm trần [Dm]gian trở về [Bb]nơi sương [C]khói bao [F]la [A7]
Xin trả lại [Dm]đây, bỏ lại [Bb]đây những sân [C]si ganh ghét nhỏ [F]nhoi
Những xa [Gm]hoa vật chất phù [Dm]du, những đam [A7]mê, những đua [Bb]chen
những lọc [C]lừa gian dối [A7]trên đời
2. Trả hết nợ [Dm]đời, hết nợ [C]người, dứt nợ [Am]tình
Dứt nợ trần [Dm]ai chẳng còn [Bb]chi ngoài con tim [C]héo cô [F]đơn [A7]
Không còn một [Dm]ai, chẳng người [Bb]thân, chẳng anh [C]em,
cũng chẳng bà [F]con, sống cô [Gm]đơn trên phố lẻ [Dm]loi
Chẳng ai [A7]quen tiễn đưa [Bb]tôi về [C]miền gió cát hoang [Dm]vu
ĐK: Rồi tôi [Am]sẽ lìa xa trần [Dm]gian, rồi tôi [C]sẽ ra đi nghìn [F]trùng
Mộ bia [Dm]vắng vô danh đìu [Bb]hiu, không có [C]ai thắp nén [Bb]hương cho phận [A7]mồ lạnh lùng
Rồi tôi [Am]đã ngủ yên nghìn [Dm]thu, một bia [C]kín trong nghĩa địa [F]buồn
Chẳng ai [Dm]khóc sót thương đời [Bb]tôi, không có [C]ai thương tiếc [Bb]cho người nằm [A7]đó
3. Cuộc sống trên [Dm]đời này chỉ vì [C]tiền nên lắm [Am]người
Mất cả lòng [Dm]nhân, rồi một [Bb]ai cũng nhắm [C]mắt, xuôi [F]tay [A7]
Cho dù giàu [Dm]sang dù nghèo [Bb]đói cũng không [C]ai
mang hết được [F]đâu, sống sao [Gm]cho, không phí kiếp người [Dm]ta
Đến mai [A7]sau có ra [Bb]đi cũng nhẹ [C]lòng thanh thản an [Dm]nhiên