1. Em về [Am]đi còn [E7]gì mà lưu luyến [Am]chi
Duyên tình [G]mình tan vỡ kể từ [C]khi
Em quên [Dm]câu ước hẹn thuở ban [F]đầu
Em đem [Dm]bao cay đắng với lệ [E7]sầu
Cho nhạt [G]màu cho héo hắt tim [E7]đau.
2. Em về [Am]đi đừng [E7]tìm mà đau xót [Am]thêm
Khi lòng [G]buồn day dứt khóc từng [C]đêm
Nghe cô [Dm]đơn gió lạnh thổi bên [F]thềm
Xin quên [Dm]đi yêu dấu xưa ngọt [E7]mềm
Xin đừng [G]tìm để [E7]sầu vơi bớt [Am]thêm.
ĐK:
Còn gì nữa [Am]đâu còn gì nữa [F]đâu
Xưa bên [dm]nhau ai nói câu ngọt [Bb]ngào
Đêm nồng [G]nàn ai gửi môi [Em]trao
Mà giờ người vội quên hết hay [G]sao
Người đã quên câu hứa năm [C]nào
Nên tình [F]đau, nên tình [E7]sầu
Nên bây giờ mình nói tiếng xa [Am]nhau.
3. Xin thời [Am]gian làm [E7]lành dịu bao vết [Am]thương
Cho lòng [G]mình quên hết dẫu còn [C]vương
Bao ưu [Dm]xưa gói trọn những đêm [F]trường
Mai xa [Dm]nhau bôi xóa duyên mộng [E7]thường
Xin tạ [G]từ để [E7]lòng thôi vấn [Am]vương.