1. Người con [Dm]gái thường hay dỗi [Am]hờn
Ngày hôm [Bb]nay xinh [C]nhất trên [F]đời
Mà tại vì [Dm]sao nước mắt em [Am]rơi
Đừng khóc [Gm]nữa, hãy [A7]nín đi [Dm]thôi.
2. Cùng đi [Dm]qua bao nhiêu khó [Am]khăn
Tình yêu [Bb]ấy, cứ [C]lớn từng [F]ngày
Dành cả thanh [Dm]xuân để thương, để [Am]nhớ
Và đến bây [Bb]giờ, em [C]là của [Dm]anh.
ĐK:
Người yêu ơi anh [Bb]muốn, cả thế giới biết một [C]điều
Rằng anh đã yêu [Am]em, thương em nhiều bao [Dm]nhiêu
Dù đôi khi anh [Bb]khiến, đôi mắt ấy phải muộn [C]phiền
Nhưng sau bao vấp [Am]ngã anh mới nhận [Dm]ra.
Em là người con [Bb]gái, là chân ái của đời [C]mình
Dù cho đến mai [Am]sau, em có già có [Dm]xấu
Anh nguyện yêu em [Bb]mãi, chở che em cả cuộc [C]đời
Em làm vợ anh [Am]nhé! Suốt kiếp có được [Dm]không.