1. Đừng như [C]thế mà, đừng tỏ ra lắng [G]lo
Đến khi [F]anh đi thì [G]em phải thật [C]vui đó
Là anh [F]quyết buông tay [G]em, chỉ vì [Em]muốn thấy em [Am]cười
Đừng [Dm]đắn đo về [G]anh.
2. [C]Bao lâu nữa mới quên được [G]nhau
Khoé mi [F]lau đi chỉ [G]mong em được [C]như ý
Là em [F]bước đi trước [G]mà, là em [Em]muốn thế kia [Am]mà
Hạnh [Dm]phúc bên người [G]ta.
ĐK:
Từ ngày [C]biết anh trở thành người thứ [G]ba
Chịu tổn [Am]thương bao nhiêu anh cũng chẳng [Em]nói ra
Em yêu [F]ai? là anh đến trước [C]mà
Tại sao [Dm]em yêu anh ta đến quên [G]anh.
Đừng xin lỗi [C]anh, đừng tỏ ra đớn [G]đau
Vì chính [Am]em chia tay anh chọn người [Em]đến sau
Kết thúc [F]rồi! tình ta tan nát [C]rồi!
Chặng đường [Dm]mới em cùng với ai thật [G]vui và quên [C]anh.