1. Ta vẫn [Dm]còn đây trông trời mùa đông se gió
Ta vẫn [Gm]còn đây bước [A]hoang trong cõi [Dm]lưu đày
Một đời dài hóa trong tăm [Bb]tối chỉ để [C]lại chua sót [F]mà thôi
In nỗi [Bb]sầu trên lá thu [A]vàng nắm tro tàn khi gió [Dm]đông sang
ĐK: Giọt [Dm]nước đọng cuối [Gm]cành khô, rồi [C]tan trong cõi [F]hư vô
Tìm [Gm]vui qua nỗi ưu [A]phiền, khoảng sầu nào của riêng [Dm]ai
Ngày [Dm]tháng rồi cũng [Gm]dần qua, đời [C]lênh đênh chốn [F]phong ba
Ánh [Dm]đèn chôn kiếp [Gm]phù du, cũng [A]đành vui giấc [Dm]ngàn thu
2. Ta sẽ [Dm]về đâu sau này khi đôi mi khép
Ta sẽ [Gm]về chăng? bướm [A]hoa khoe sắc [Dm]cung hằng
Hay là về rừng thưa hoang [Bb]vắng hoặc về [C]miền gió tuyết [F]mềm băng
Em có [Bb]chờ giây phút ta [A]về, em có về cùng với [Dm]ta chăng?