1. [F]Đã hết buồn thương vấn [C]vương một hình bóng cũ
Bức [Dm]tranh yêu thương này giờ [C]cũng đã [F]phai
[Bb]Có lẽ ngày em đi cũng đã [Dm]lâu lắm rồi
[Gm]Cho bao nhiêu dấu yêu đầu giờ [C]vụt tan
2. [F]Anh đã từng nghĩ chắc [C]không thể nào quên em
[Dm]Phút giây yêu mặn nồng đậm [C]sâu khó [F]phai
[Bb]Nhưng chắc giờ trong anh đã hết [Dm]yêu em rồi
[Gm]Để thời gian kia xoá nhoà từng [C]vết thương
ĐK: Coi như tình đôi [F]ta, đến lúc phải rời [C]xa
Hay duyên phận kiếp [F]trước, đến [Dm]đây hết tơ [C]vương
Em [F]bây giờ hạnh [Bb]phúc chắc nhiều [Dm]lắm nơi phương [C]xa rồi
Và [F]bỏ quên những [Gm]tháng ngày xưa bên [F]anh
Hãy mãi cười lên [F]nhé, nơi xa được bình [C]yên
Anh mong người được [F]vui với những phút [Dm]giây yêu bên [C]ai
Mai [F]đây rồi thời [Bb]gian dần trôi sẽ quên [Am]đi một [Dm]người
Đã yêu em thật [Gm]nhiều, đã [C]bên em thương yêu ngày [F]nào