1. Có những con [F]đường đi hoài không [A7]tới [Dm]
Có giấc mơ [E7]dài xa tầm tay [Am]với [F]
Nhiều khi buồn [E7]chân ngồi [Am]khóc
Buồn như gà [Dm]thưa hạt [F]thóc
Buồn như tiếng [G]gáy khan, trưa [E7]hè.
Có những đêm [Am]dài sao còn thao thức
Có tiếng ru [Dm]hời nghe lòng đau [Am]nhức
Từng đêm tựa [E7]như lòng [Am]vắng
Buồn nghe xót [Dm]xa giọt [F]đắng
Lòng như thiếu [E7]đi một niềm [Am]vui.
ĐK:
Tôi [Dm]đi bốn [G]phương mịt [C]mùng
Hoang [F]mang bước [Em]chân lạnh [Am]lùng
Hỏi lòng vì sao tôi vẫn đi hoài?
Hỏi lòng vì [F]sao trong giấc mơ [Dm]dài
Vẫn thiếu bóng hình [E7]tôi?
Tôi [Dm]nghe tiếng [G]tơ gọi [C]tằm
Nghe [F]trong khốn [Em]vây tần [Am]ngần
Một ngày lại qua ôm trái tim buồn
Một ngày lại [F]xa, xa dấu chân [Dm]nguồn
Rời xa [E7]những bến [Am]bờ.
2. Có những vui [F]buồn trong lòng ai [A7]thấu [Dm]
Cho gió bay [E7]về phương trời xa [Am]ấy [F]
Nhiều khi buồn [E7]chân vào [Am]quán
Nhìn ly cà [Dm]phê giọt [F]đắng
Lòng như con [G]sóng xô mặt [E7]hồ.
Có những đêm [Am]dài tôi còn đi [Dm]mãi [F]
Có những con [Dm]đường im nằm thư [Am]thái
Lòng không bình [E7]an, lòng [Am]vẫn
Chìm trong nỗi [Dm]đau trộn lẫn
Đường riêng bóng [E7]tôi, âm thầm [Am]tôi.