1. Lúc [Dm]nhỏ, bên thành [Bb]phố rợp [Gm]lá cây
Có [Dm]đôi lần tôi [Bb]nghe mẹ tôi [A7]hát: [Dm][Gm]
“Mỗi khi qua [A7]cầu biên giới, thấy hoa mộc [Dm]miên nở”
Còn [Bb]nghe trên đài [Gm]phát thanh:
[A7]“Nhớ cánh hoa [Dm]pơ-lang [A7]đẹp nhất rừng [Dm]Tây Nguyên”
2. Lúc [Dm]nhỏ, bên thành [Bb]phố đầy [Gm]tiếng ve
Tôi [Dm]đi học trong [Bb]ngôi làng [A7]cũ [Dm][Gm]
Nhớ cái [A7]sân kho, có cây [Dm]hoa gạo
Hoa đỏ giữa [Bb]trời rực rỡ [Gm]một phương
[Am]Nhớ đài hoa [Dm]chấm muối, [A7]nhớ cái đuôi [Dm]chào mào
3. Lúc [Dm]nhỏ, bên thành [Bb]phố nhiều [Gm]lá rơi
Tôi [Dm]chầu rìa bố [Bb]tôi đọc [A7]sách : [Dm][Gm]
Các-Mác [A7]Ăng-ghen, tôi đã biết là [Dm]hai vợ chồng
Ông Bụt, ông [Bb]Phật, rõ ràng [Gm]hai ông:
[Am]Một ông [Dm]tóc râu, [A7]ông kia [Dm]trọc đầu
4. Trận [Dm]lụt chưa [Bb]từng [Gm]diễn ra
Chiếc thuyền [Dm]Nô-ê thực [Bb]ra làm gì [A7]có [Dm][Gm]
Vượn rụng hết lông, bèn đứng lên [Dm]làm người.
Biết đâu về [Bb]già tôi lại [Gm]nhận ra:
[Am]Các-Mác [Dm]Ăngghen thực [A7]ra là bốn người [Dm]riêng biệt