1. Thôi còn gì [Em]nữa đừng tiếc nuối làm [C]chi
Từ ngày anh [Em]đi tình [E7]ta đã không [Am]còn
Bao năm em [C]buồn [D]vậy anh ở nơi [G]đâu
Anh vui bên [D]người có nhớ đến chi [G]tôi. [B7]
2. Quay về dĩ [Em]vãng làm sao có thể [C]quên
Ngày mà anh [Em]đi em [E7]buồn khóc thật [Am]nhiều
Nhưng anh đâu [C]màng dù [D]em cố van [G]xin
Anh vẫn ơ [D]thờ ngoảng [Bm]mặt bỏ lại [Em]em.
ĐK:
Năm xưa ngu [Em]ngơ yêu anh quá dại [Am]khờ
Để rồi người [D]ta gian dối tình yêu [G]tôi
Rồi thời gian [D]qua bao năm sống âm [G]thầm
Từng chiều mùa [C]đông em [E7]thấy xót xa [Am]lòng
Duyên phận đời [D]mình số [B7]khiếp quá long [Em]đong.
3. Thôi đừng nói [Em]nữa đừng nói nữa người [C]ơi
Khơi chi niềm [Em]đau mang [E7]thêm nỗi u [Am]sầu
Dù ngày mai [D]sau đời không biết về [G]đâu
Dù ngày mai [D]sau cho dẫu như thế [G]nào
Xin đừng bận [D]lòng và [B7]thương nhớ gì [Em]em.