1. Cuộc [Dm]đời này sống có bao [C]lâu
Có mấy [Bb]ai sống [C]đúng nghĩa ở [Dm]đời
Giàu nghèo rồi cũng giống như [C]nhau
Cũng ra [Bb]đi cũng chia [C]ly ngàn [F]thu
Vì [Dm]thế ta sống ở [G]đời
Chớ vô [C]tư vô tâm như sỏi [F]đá
Đừng [Dm]có toan tính hơn [G]thua
Khiến cho [Bb]ta tấm [C]thân thêm muộn [Dm]phiền
2. Cuộc [Dm]đời nhiều lúc giống chiêm [C]bao
Lúc vinh [Bb]quang có [C]lúc cũng điêu [Dm]tàn
Bạn bè nhiều đứa ngỡ anh [C]em
Rất thân [Bb]quen đến [C]khi như chẳng [F]quen.
Cạn [Dm]chén hứa hẹn đủ [G]điều
Lúc an [Bb]lành mọi người vây [F]quanh
Rồi [Dm]đến khi có một [G]ngày
Không còn [C]ai khi đời mình sa [Dm]cơ
ĐK:
Thế mới thấy trong [Dm]cuộc đời sống sao đúng nghĩa [Gm]ở đời
Nhân gian đổi [C]thay có biết ai thật lòng với [F]ai
Có sóng gió trong [Dm]cuộc đời mới hiểu thấu [Gm]ra lòng người
Để rồi thực [A7]tế ta xót xa kêu nhân thế [Dm]ơi.
Thế mới thấy trong [Dm]cuộc đời sống sao đúng nghĩa [Gm]ở đời
Cho ta sướng [C]vui luôn thảnh thơi nụ cười trên [F]môi
Sống cho sống cho [Dm]thật lòng để mai mốt khi [Gm]lìa trần
Thì trong nhân [A7]gian luôn có ta ở bên mỗi [Dm]người.