1. Đừng hỏi vì [Em]sao, mưa qua phố [E7]vắng gọi [Am]buồn.
[Bm]Đừng hỏi vì [F#dim]sao cây xanh lá [D]úa tím chiều [G]nao.
[Em]Đêm vừa tàn [Am]canh, đời còn [F#dim]xanh sao ta buồn [Bm]chán.
[F#dim]Cô miên lạc [B7]loài, nhìn cuộc đời có chỉ là [D]vui [Bm7]
2. Ta hỏi lại [Em]ta, sâu nơi khóe [E7]mắt kệ [Am]sầu.
[Bm]Ta hỏi lòng [F#dim]ta cô liêu trống [D]vắng, đắng lòng [G]không?
[Em]Khi mặt trời [Am]lên, nàng Họa [F#dim]Mi không ngừng [Bm]hót.
[F#m]Sao ta muộn [B7]phiền hãy vào đời góp nhặt niềm [Em]vui [G]
ĐK: Mưa trên đồi [C]hoang cây [F#dim]đơn lá biếc [Bm]xanh.
[E7]Mưa cho lòng [Am]ta trôi [D]cay đắng xót [Bm]xa.
[Em]Giàu nghèo từ [Am]đôi tay, giấc [D]mơ cứ luôn là [G]mơ.
[Bm]Nhìn tình người trong [F#dim]ta luôn [B]còn con tim thiết [B7]tha [G]
Bao nhiêu buồn [C]đau ta [F#dim]chôn giấu hố [Bm]sâu.
[E7]Mơ chi dài [Am]lâu, khi [D]không đón nắng [Bm]mai.
[Em]Vào đời bằng [Am]đôi tay, trái [D]tim sáng lên niềm [G]tin.
[Bm]Vào đời bằng [D]yêu thương, đứng [B7]lên đừng hỏi vì [Em]sao.