1. Hỡi nỗi đau [Bb]à, còn bao nhiêu xin đến [Am]hết một lần được không
Để tôi [Gm]đau vì em rồi [C]buồn cũng chẳng ân [F]hận
Kết thúc chuyện [Bb]tình, mà nhiều năm qua anh [Am]cứ cho rằng
Là yêu em anh may [Gm]mắn vô cùng, thương [Am]giờ cũng hóa người [Dm]dưng.
2. Mắt thấy tai [Bb]nghe, thật tâm anh không tin [Am]đó chính là sự thật
Bước bên [Gm]ai nhìn em, vui [C]cười cử chỉ thân [F]mật
Không oán không [Bb]than, mình không duyên nên không [Am]trách không hờn
Một [Dm]câu chia tay nghe [Gm]rất nhẹ nhàng, nhưng [Am]nặng lòng đau vỡ [Dm]nát tâm can.
ĐK:
Người mạnh [Bb]mẽ như anh rồi cũng đến lúc rơi [Am]lệ [Dm]
Cứ cho [Gm]rằng thuỷ chung thì [C]người sẽ không như [F]thế
Đời mà [Bb]có mấy ai ngờ đâu, hôm qua còn [Am]hứa hôm nay dối lừa
Ông [Gm]trời cớ [Am]sao đoạ đày thân [Dm]tôi.
Làm ơn [Bb]đã không yêu người đừng gieo thêm những hy [Am]vọng [Dm]
Đến cuối [Gm]cùng vỡ tan mỗi [C]anh là người khóc [F]than
Từ giờ anh [Bb]sẽ thôi không bận tâm, ngừng thương ngừng [Am]nhớ chẳng muốn đợi chờ
Hết [Gm]rồi người [Am]anh thương nhất đời [Dm]mình.