1. Thu đã [Dm]tàn rồi đông cũng đã [Am]tới rét mướt
Thời [Bb]gian đã phai nhạt [F]màu
Con phố [Gm]đông tình nhân người [F]nắm tay người
Nhìn thấy [C]sao lòng cô đơn [Am7]quá.
2. Tháng năm [Dm]dài mệt nhoài mình anh [Am]với sóng gió
Tìm [Bb]ai nhớ ai chờ [F]ai
Hỏi [Gm]em ra sao nghĩ [F]xong thôi đành
Mình đã [Am]không là gì của [Dm]nhau.
T-ĐK:
Mình yêu [Gm]nhau bao lâu em ơi
Cả tuổi [C]xuân trôi qua đi mau
Vừa [F]mới hôm qua vẫn [Dm]còn
Giờ thì [Gm]em nơi đâu bên ai
Người ta [Gm]yêu thương em hơn anh có phải [Am7]không.
ĐK:
Là vì anh [Dm]yêu lầm em nên vậy [Bb]thôi
Anh đã [C]sai mới ra nông nổi [F]này
Người không [Gm]yêu gieo chi niềm đau hỡi em
Lời hứa [F]đó sao mau buông xuôi như [Am]thế.
Mùa đông [Bb]nay như lạnh hơn khi mà [Dm]anh
Đã biết [C]em sẽ không quay trở [Am7]về
Đừng nói [Bbm]yêu khi mà em
[Gm]Còn dối gian trên đầu [Am]môi hỡi [Dm]người.