1. Nơi đất [Em]khách đã mấy mùa lá đổ
Trời vào [Am]đông sương [B7]tuyết trắng lạnh [Em]lùng
Tết quê [D]người sao [G]lòng thấy bâng [C]khuâng
Nơi viễn [G]xứ nhớ mong về đất [B7]mẹ.
2. Xuân vẫn [Em]đến rồi đi trong lặng lẽ
Như vầng [Am]trăng trăng [B7]sáng tỏ ngại [Em]ngùng
Xuân xứ [D]người xuân [G]lạc lỏng bơ [C]vơ
Trời băng [B7]giá một mình ta trên phố.
ĐK:
Việt Nam [C]ơi tình [D]quê hương nồng [Em]thắm
Xuân quê [G]nhà xuân [E7]đầm ấm yêu [Am]thương
Bao xuân [D]rồi tôi là kẻ tha [C]phương
Mùa xuân [B7]đến thêm buồn người viễn xứ.
Việt Nam [C]ơi tình [D]quê hương còn [Em]mãi
Xuân quê [G]người trong [E7]nỗi nhớ quê [Am]hương
Mong sao [D]mình không còn phải tha [C]phương
Mùa xuân [B7]đến không còn ai lặng lẽ.
3. Đêm thanh [Em]vắng nghe cõi lòng tê tái
Gió lạnh [C]lùng tuyết [E7]rơi trắng ngoài [Am]hiên
Nghe đâu [D]đây như tiếng nói mẹ [Bm]hiền
Con mau [B7]về cho kịp đón giao [Em]thừa.