1. Là [G]người ca sĩ hát [D]ca phiêu lãng một [Em]đời
Lúc vinh [D]quang, lúc tả [C]tơi
Mấy [Bm]ai biết đến cuộc [Am]đời. [D]
Và [G]tôi đã hát, hát [D]say sưa với nụ [Em]cười
Nhưng trái [D]tim tôi vẫn lẻ [C]loi
Vẫn [Bm]cô đơn theo từng đêm [Am]xuống. [D]
T-ĐK:
Tôi [Am]mang lời ca tiếng [D]hát giúp vui
Mong người [Bm]quên đi năm tháng buồn [Em]đau
[C]Chỉ mong sao [Am]lời ca vang khắp [D]chốn.
ĐK:
Lắng tai nghe lời [C]hát giọt lệ ai đang ướt [D]mi
Vì lời tôi [Bm]ca là bài tình ca thiết [Em]tha
Một ngày bình yên khi [C]thấy em thơ lắng nghe [D]tôi
[Am]Vỗ tay theo câu ca nhạc vui hôm [D]nay, nào cùng hát [G]vang.
2. Buồn [G]đau ai biết đắng [D]cay luôn đến cùng [Em]tôi
Cất tiếng [D]ca khi mắt lệ [C]rơi
Vẫn [Bm]luôn cố gắng gượng [Am]cười. [D]
Và [G]người ta nói, hát [D]ca không có ngày [Em]mai
Nhưng trái [G]tim tôi đã trọn [C]trao
Vẫn [Bm]mong sao một đời hát [Am]mãi. [D]
* Đời người ca sĩ thật buồn [Bm]
Những lúc với ánh [Em]sáng nụ cười [Am]
Rồi từng đêm [A7]vắng đơn côi, [D]có ai hay.