Đôi mắt [G]em, ngây ngất thu sang chiều bên [Em]đường
Dịu dàng như gió heo [C]may, theo lá vàng nhẹ [G]rơi
Cho bâng khuâng từ cõi xa [C]vời, vương vấn bên [A7]trời
Dừng bước chân [D7]ta, người lữ khách xa [G]nhà [D7]
Từ đôi mắt [G]em, ta thấy quê xa sao rất [Em]gần
Từ giọng hát [C]em, ta nhớ tiếng hò ngày [G]xưa
Trên bến sông sâu, trăng khuyết hay [C]đầy
Thôn nữ bâng [D7]khuâng, vớt ánh trăng [G]gầy
Thuyền ai hững [D7]hờ, chuyển bến về chốn [G]xa xôi [D7]
Em gái Cửu Long [G]giang, bên trời Thu Cali hiu quạnh
Giọng hát em [D7]buồn, xao xuyến lá Thu [G]rơi
Trong đôi mắt [C]em, có giòng sông sầu [D7]mộng
Cho ta một trời, thương nhớ về [G]đâu?
Em gái Tây [G]đô, một chiều sầu [C]mộng
Đôi mắt em [A7]buồn, để nắng cũng tương [G]tư
Cho ta ôm [C]ấp, một trời hoa [D7]mộng
Nghe gió thì thầm, mà cứ nhớ về đôi [G]mắt em [D7]