1. Có [Am]thể sẽ chẳng còn gặp [F]nhau
Dù lời hò [Dm]hẹn còn nồng [E7]ấm như hơi [Am]thở
Dù ánh [Dm]mắt đã thuộc về [F]nhau [E7]mãi
2. Có [Am]thể bắt đầu là trò [F]chơi
Rồi hai chúng [Dm]ta cố [E7]tình không [Am]hiểu
Rằng mãi [Dm]mãi chẳng thuộc về [F]nhau
Lòng đã [E7]khép sao còn gõ [Am]cửa.
ĐK:
Để con thuyền [Am]vắng trôi về biển [Dm]lặng
Mắt môi [G]xinh thầm thì giấc mơ [C]về
Và ngày [F]tháng cứ [Dm]dặm dài nỗi [E7]nhớ.
Yêu thương [Am]lắm nhưng người ơi khó [Dm]thế
Mắt môi [G]xinh thầm thì giấc mơ [C]về
Và ngày [F]tháng cứ [Dm]dặm dài nỗi [E7]nhớ
Bến bờ [Dm]ai chờ [E7]đợi gió sang [Am]mùa.
* Có [Am]thể bắt đầu là trò [F]chơi
Rồi hai chúng [Dm]ta cố [E7]tình không [Am]hiểu
Rằng mãi [Dm]mãi chẳng thuộc về [F]nhau
Lòng đã [E7]khép sao còn gõ [Am]cửa
Đôi khi con [Dm]phố cùng [E7]là một nỗi ưu [Am]phiền.