1. Gió thổi đêm [Dm]đông, sương buốt lạnh [Gm]vai khói thuốc bay nhạt [Dm]nhòa
Tôi với [Bb]anh, hai người khác [C]quê, trôi theo dòng [F]đời mình gặp nhau đêm [A7]nay
Điếu thuốc chia [Gm]đôi ta kể nhau nghe chuyện [A7]đời.
2. Anh kể tôi [Dm]nghe, chuyện của đời [Gm]anh, số kiếp mang phận [Dm]nghèo
Thân gió [Bb]mưa, vai nặng gánh [C]mang, thay cha mẹ [F]già, gồng gánh em [A7]thơ
Cuộc sống bôn [Gm]ba, quanh năm xứ [A7]người, tay trắng áo sờn [Dm]vai.
ĐK:
Anh [Dm]ơi chuyện của đời [Bb]anh cũng [C]giống như đời [Dm]tôi
Sống kiếp mười [F]phương ôi [Gm]nước mắt chan [Dm]cơm
Nghèo mãi quanh [Gm]ta, đắng cay trăm [C]phần buồn lắm anh [F]ơi
Nơi sứ [Gm]người [A7]chẳng có ngày [Dm]vui.
3. Gió thổi mây [Dm]trôi, đêm đã tàn [Gm]canh, tâm tư chưa cạn [Dm]lời
Ta chúc [Bb]nhau mai này ấm [C]êm, quên đi chuyện [F]đời dù ta có ra [A7]sao
Số kiếp nhân [Gm]sinh, trời cao đã an [A7]bài, giầu nghèo phận số riêng [Dm]ai.