1. [G]Em đã không tin vào [D]tiếng yêu
[Em]Khi trái tim em như [D]đốt thiêu
[G]Mơ những giấc mơ chẳng [D]luyến lưu
Chuyện [C]tình lúc xưa.
2. [G]Em đã thôi mong chờ [D]có ai
[Em]Luôn dõi theo em từng [D]sớm mai
Chợt một [C]ngày đôi môi em [D]biết khát khao
Và bờ [Bm]vai run lên từng [Em]phút bồi hồi
[Am]Đó là khi em bỗng gặp được [D]anh.
ĐK:
Điều em không ngờ [G]nhất chính [D]anh
Người dịu [C]êm khiến [D]vết thương của [G]em chữa lành
Người làm [C]cơn mơ em thao [D]thức
Mỗi giây [B7]trôi lại thêm chút [Em]vấn vương
Thầm [Am]mong đến khi ta chung [D]đường.
3. [G]Anh cứ thế ân cần [D]chở che
[Em]Mang đến yêu thương và [D]lắng nghe
Để ngày [C]mai đôi môi em [D]biết khát khao
Và bờ [Bm]vai run lên từng [Em]phút bồi hồi
[Am]Cảm ơn đã cho em gặp được [D]anh.
ĐK:
Điều em không ngờ [G]nhất chính [D]anh
Người dịu [C]êm khiến [D]vết thương của [G]em chữa lành
Người làm [C]cơn mơ em thao [D]thức
Mỗi giây [Bm]trôi lại thêm chút [Em]vấn vương
Thầm [Am]mong ngày mai ta sánh [D]đôi.
ĐK:
Người em mong chờ [G]nhất chính [D]anh
Dìu em [C]qua [D]những âu lo ngày [G]tháng mong manh
Thầm gọi [C]tên anh trong vô [D]thức
Thấy trong [Bm]tim nhẹ run những [Em]tiếng yêu.
Mà [Am]ta đã chờ mong bấy [D]lâu.
ĐK:
Điều em không ngờ [G]nhất chính [D]anh
Người dịu [C]êm khiến [D]vết thương của [G]em chữa lành
Người đã [C]cho em bao sức [D]sống khi em
Ngại ngần [B7]trao tin yêu trên [Em]thế giới này
[Am]Cảm ơn anh đã đến bên cạnh [D]em … ngay lúc [G]này.