1. Em học [Am]anh bao sở thích và những [C]thói quen
Em học [G]anh vẫn cười tươi những khi [Am]thật buồn.
Em học [Am]anh khi đã yêu là yêu [C]hết lòng
Nhưng mà [G]sao một điều kia em không [Am]học được.
2. Em học [Am]anh không bận tâm dù ai [C]nói gì
Em học [G]anh không thức khuya để luôn [Am]rạng ngời
Em học [Am]anh nhiều điều nữa, em không [C]nhớ ra
Nhưng mà [G]sao một điều kia em không [Am]học được.
ĐK:
Đó là sự lừa [F]dối, là đổi thay bên [C]người
Mà sao về bên [G]em, sắc mặt anh không [Am]đổi
Đó là nghệ thuật [F]đó, đừng nghĩ em ngu [C]khờ
Nhưng mà anh yêu [G]ơi, em đã hiểu ra [Em]hết.
Đó là sự lừa [F]dối, lừa dối em nhiều [C]rồi
Chẳng còn chi người [G]ơi, không cần anh giải [Am]thích
Dẫu ngàn lời xin [F]lỗi, tất cả đã hết [C]rồi
Em không thể thứ [G]tha, trái tim em đã [Am]chết.