1. [D]Tôi bâng khuâng khi thức [F#m7]dậy
Ngỡ rằng [Em7]em nơi đây,
ngờ rằng vẫn [Gm]đó một [A]ngày mình bên [D]nhau
Mình [D]cùng nhau nói [F#m7]cười
Em tựa [Em7]đầu vai tôi, mà sao [Gm]giờ chỉ mỗi [A]tôi thôi
[F#m]Đừng rời tôi nhé em [Bm]ơi,
Vì trong [Em]tôi còn bao điều chưa [A]nói
[F#m7]Đừng xa tôi nhé em [Bm]à,
Vì hình dung thật [G]quen thuộc,
chẳng [Em]quên được hình [E7]bóng em rời [A7]xa.
ĐK: Bao [D]lâu mình loay hoay giữa dòng [F#m7]đời
Tìm nhau giữa [F#m7]chốn tấp nập [G]bao người
Đừng lạc [Gm]mất nhau trong [C#dim]giận hờn vội [D]vã
Lòng tôi phiêu [D]lãng nhiều [F#m7]rồi
Dừng chân để [F#m7]bước theo mình [G]em thôi
Hai [Gm]trái tim chung [C#dim]đường cả lối [D]về.
2. [D]Đôi khi tâm tư em quá [F#m7]vội
Em sợ [Em7]ngày phai phôi,
em chạy [G]trốn bên khung [A]trời mình em [D]thôi
Mình [D]lại không nói [F#m7]cười
Em lặng [Em7]thầm buông lơi, để nơi [G]đây chỉ mỗi [A]tôi thôi.