1. [Dm]Đêm Sài Gòn mình [Gm]ta lạc bước chân hoang
[A7]Đêm Sài Gòn một [Dm]mình cô đơn lang thang
[Bb]Ly rượu [Gm]cạn bờ [Dm]môi cay đáng ngỡ ngàng
[A7]Đêm dần tàn lòng [Bb]buồn xa vắng mênh [A7]mang.
2. [Dm]Tháng ngày dài nỗi [Gm]buồn phong kín đơn côi
[A7]Dốc cuộc đời độc [Dm]hành lê bước mình tôi
[Bb]Mối tình [Gm]đầu như [Dm]trang giấy trăng tinh [A7]khôi
[C]Em xa [A7]rồi hồn tôi hoang vắng chơi [Dm]vơi.
ĐK:
Sài Gòn đêm [Dm]nay dập dìu phố xá đông [C]vui
Sài Gòn riêng tôi một mình quán vắng đơn [F]côi
Rót vào tim [Gm]tôi từng giọt [A7]sầu nghe cay đắng
Dấu yêu vơi đầy nỗi [Bb]nhớ dù mình cách [A7]xa.
Sài Gòn đêm [Bb]qua từng đôi dìu trên phố [C]khuya
Sài Gòn đêm [Gm]nay ta [C]ngồi nhìn hạt mưa [F]bay
Mưa buồn giăng [Gm]mây âm [A7]thầm màn đêm nhuốm lệ
Ta sợ một [C]ngày ngộ [A7]nhận hai chữ người [Dm]dưng.